Bài dự thi: Viên sô cô la ngọt ngào

01/11/2013 06:00 GMT+7

Mình muốn viết ra câu chuyện của mình. Có thể là một câu chuyện giản dị, trong một tình huống bình thường, nó có thể xảy ra nhan nhản trong đời sống thường nhật, nhưng đối với mình, đó là một sự biết ơn, một kỷ niệm, một ấn tượng đẹp mà mình không thể nào quên được.

Bài dự thi: Viên sô cô la ngọt ngào
Cảm ơn bác sĩ đã giúp bé Putin chữa lành vết thương - Ảnh: Thanh Phương

Một lần, cậu bé Putin 2 tuổi nhà mình, trong lúc chạy giỡn đã bị ngã, tay chống xuống nền nhà. Cứ tưởng đó chỉ là một cú ngã bình thường như hàng trăm cú ngã khác xảy ra trong lúc bọn trẻ con nô đùa, nhưng không phải vậy. Con khóc thét lên, mình vội chạy lại đỡ, cầm tay con lên, hỡi ơi... Mình thất thần, chỉ biết khóc theo từng tiếng nức nở của con. May lúc đó có ông xã bên cạnh và mình chỉ nhớ anh đã quát to để lấy lại bình tĩnh cho mình. Mình như một cái máy - bế con theo chồng leo lên taxi đi đến Bệnh viện Nhi đồng 2 mà nước mắt rơi lã chã khi nhìn gương mặt đau đớn của con cũng nhạt nhòa nước mắt.

Đến bệnh viện, mình cũng chỉ biết làm theo những hướng dẫn của các bác sĩ, bế con đi chụp X-quang. Sau một loạt các xét nghiệm thì mình được thông báo là con bị gãy tay, rơi vào đúng trường hợp gãy khó chịu nhất của trẻ con, phải mổ để sắp xương lại. Ôm con ngồi trong phòng tiền phẫu, con khóc, mẹ thì cố ngăn nước mắt để trấn an tinh thần cho con: "Không sao đâu, bác sĩ sẽ giúp con, chỉ một tí là xong". "Bác sĩ có cho con sô cô la không mẹ?", con vừa hỏi vừa mếu máo khóc, dường như con biết con sẽ bước vào một cuộc thử thách đầy cam go. Ngay lúc đó, một bác sĩ nam đứng tuổi mặc bộ đồ xanh phẫu thuật đi ra, nhẹ nhàng bế con bằng cánh tay rắn chắc, nhìn con với ánh mắt trìu mến. Dường như hiểu được nỗi đau đớn của con, bác sĩ dịu dàng mỉm cười: "Bác sẽ cho con sô cô la, bây giờ con ngoan đừng khóc nhé!". Con gật gật đầu, nhìn mẹ cố nén tiếng khóc. Bác sĩ bế con đi vào phòng cách ly - chính bác sĩ này sẽ trực tiếp phẫu thuật cho con. Đây là lần đầu tiên con xa mẹ dài như thế, có thể là 6  tiếng, có thể là 8 tiếng. Tự nhiên lòng mình thấy yên tâm khi giao con cho vị bác sĩ mới gặp lần đầu. Sau 6 tiếng, lại cũng đúng vị bác sĩ đó, nhưng lần này bác mặc áo blouse trắng, bế Putin trên tay, tay kia thì giữ cánh tay đã được băng bột của con. Putin gục đầu yên lặng trên vai bác, gương mặt con mệt mỏi sau ca phẫu thuật gây mê. Bác sĩ bế con vào phòng, trao trả con lại cho mẹ. Vẫn giọng trầm ấm, dặn dò kỹ lưỡng cách chăm sóc cánh tay băng bột của con, cách vệ sinh cho con, chu đáo đến từng viên thuốc cho con uống. Bác sĩ không quên xoa đầu con và nói: "Con trai dũng cảm lắm!", rồi dúi cho Putin viên sô cô la ngọt lịm.

Mình cứ nhìn theo bóng áo blouse trắng khuất sau cánh cửa với lòng biết ơn vô hạn. Màu áo trắng ấy đẹp biết bao! Hôm sau, khi nhận kết quả chụp X-quang, bác sĩ cho biết là vết mổ của con đã ổn, nằm lại theo dõi 1 tuần và xuất viện. Hai tháng sau, tay con lành hẳn vào bệnh viện rút đinh và tháo bột. Cũng vị bác sĩ hôm nọ lại một lần nữa giúp Putin, với thái độ dịu dàng trìu mến và vẫn không quên viên sô cô la cho con. Đối với Putin thì đây là viên sô cô la ngọt nhất, ngon nhất mà trong đời con may mắn được ăn. Cảm ơn bác sĩ! 

 

Nhằm khuyến khích mọi người tỏ lòng tri ân đến các y, bác sĩ đã chăm sóc và giúp bạn, người thân vượt qua bệnh tật, Bệnh viện FV tổ chức chương trình chia sẻ mang tên “Câu chuyện của bạn” từ 7.10.2013 đến 29.12.2013 với tổng giá trị giải thưởng 47 triệu đồng. Bài viết tham gia bằng tiếng Việt, từ 500 - 1.500 chữ, gửi về website: http://viban.fvhospital.com hoặc email: cauchuyencuaban@fvhospital.com. Thông tin thêm vui lòng truy cập http://viban.fvhospital.com hoặc đường dây nóng: 0949646349.

Thanh Phương

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.