Người vắng mặt

23/12/2008 09:57 GMT+7

Dù không tham dự phiên tòa nhưng những người không bị buộc phải đưa vào vòng tố tụng hôm nay liệu có thể nào thanh thản, bình yên khi đối diện với tòa án lương tâm của chính mình?

Tại phòng C Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TPHCM sáng hôm ấy, HĐXX xử liên tiếp hai vụ án ở hai tỉnh khác nhau nhưng đều về tội cố ý gây thương tích. Các bị cáo chưa có tiền án tiền sự, cũng không phải là người có bản tính hay gây sự, côn đồ. Vì mối quan hệ vi phạm đạo đức của người vợ - người chồng, họ đã phạm tội.

Phiên tòa thứ nhất

Trước vành móng ngựa là người phụ nữ trẻ có gương mặt chất phác, dáng vẻ hơi quê mùa. Đứng cách bị cáo không xa là bị hại, trẻ hơn, xinh xắn và ăn mặc khá thời trang. Cả hai đều là vợ không hôn thú của anh T.V.G (SN 1971) và đó cũng là nguyên nhân khiến họ rơi vào bi kịch kẻ ở tù, người bị thương tật 19,4 %.

Năm 2004, Đ.T.N (SN 1979) ly hôn chồng khi đã có một đứa con 2 tuổi. Một thời gian ngắn sau đó, N. quen biết rồi tiến đến chung sống với anh T.V.G, người cũng vừa chia tay vợ. “Rổ rá cạp lại”, không có con chung cũng không đăng ký kết hôn nên nhiều lần N. cảm thấy bất an khi người vợ cũ của anh G. (chị P.) thường xuyên điện thoại, hẹn gặp anh G. với cớ “con nhỏ nhớ cha”. Nhùng nhằng như thế cho đến khoảng tháng 4-2007, anh G. đã công khai chung sống đồng thời với N. và P. “Chồng chung, chưa dễ ai chiều cho ai”, hai người phụ nữ chỉ muốn anh G. là của riêng mình trong khi người đàn ông này lại không biết chọn ai. Bất lực trước sự tham lam của ông chồng, họ quay qua nhục mạ, gây gổ thậm chí thách thức nhau.

Khoảng 23 giờ ngày 18-2, P. cùng bạn tìm đến nhà N. với mục đích hỏi xem G. có ở đó không. Đến nơi, bạn P. đứng ngoài trông xe, một mình P. vào gọi cửa. Thấy khuya mà P. lại tìm đến nhà, cơn ghen kiềm chế bấy lâu bùng phát, hơn nữa nghĩ P. đem theo người đến để tấn công nên N. xuống nhà dưới lấy cây rựa rồi bước ra. Trước vẻ mặt đằng đằng sát khí của N. , P. hoảng sợ bỏ chạy. N. cầm rựa rượt theo và chém vào tay P. 4 nhát, sau đó chém tiếp lên đầu P. Do P. đội mũ bảo hiểm, nhát chém trượt xuống mặt. P. được người bạn chở đi cấp cứu sau đó, còn N. ra đầu thú ở công an.

Nhận định trong vụ án này bị hại có phần lỗi khi nửa đêm đến nhà bị cáo gây gổ, TAND tỉnh Tây Ninh đã xử phạt N. 15 tháng tù về tội cố ý gây thương tích, buộc bồi thường 6 triệu đồng theo yêu cầu của bị hại. Sau khi án tuyên, chị P. kháng cáo lên cấp phúc thẩm đề nghị tăng hình phạt và tăng tiền bồi thường (tuy nhiên, cấp phúc thẩm đã bác toàn bộ kháng cáo của bị hại). Họ lại “đấu” nhau kịch liệt trước tòa với cái nhìn đầy hận thù không cần giấu giếm. Nhiều người dự khán đưa mắt tìm người đàn ông đào hoa, nhưng anh ta đã không đến tòa.

Phiên tòa thứ hai

Hai bị cáo tại ngoại từ Bà Rịa- Vũng Tàu lên tòa từ sáng sớm, ngồi lẫn trong đám đông người dự khán nghe phiên xử thứ nhất. Đến lượt mình, họ rụt rè bước lên vành móng ngựa, cũng đứng cách nhau một khoảng nhưng không hề nhìn nhau. Trong vụ án này, bị cáo P.V.H (SN 1969) cũng đồng thời là bị hại của bị cáo N.T.P (SN 1974) và ngược lại.

Nhà nghèo, ít học, P.V.H kiếm sống bằng nghề đạp xe ba gác để nuôi vợ và hai con. Dẫu cục mịch, ít nói nhưng H. rất chí thú làm ăn, thương vợ con, không bê tha rượu chè. Cách đây không lâu, H. nghe phong thanh vợ có mối quan hệ bất chính với N.T.P. Gặng hỏi, vợ H. thừa nhận. Không muốn gia đình tan nát, con cái lớn lên thiếu sự chăm sóc của mẹ, H. nhẫn nhịn bỏ qua mọi chuyện, nhờ mẹ vợ khuyên nhủ, thậm chí dẫn vợ qua nhà P. xin lỗi vợ P. Thế nhưng, bất chấp tất cả, vợ H. và P. vẫn tiếp tục qua lại. Giọt nước tràn ly, bị ức chế tâm lý lâu ngày trước hành vi sai trái của vợ và P., nên khi thấy P. ngồi trên xe máy chờ vợ con vào chợ mua sữa, H. liền nhặt chai thủy tinh đã bị đập vỡ gần đó, đến chỗ P. ngồi, từ phía sau, đâm một nhát vào má trái P (tỉ lệ thương tật 2%). P. lùi lại quầy hàng gần đó chụp con dao đâm vào hạ sườn trái của H. (tỉ lệ thương tật 59% vĩnh viễn) rồi bỏ chạy.

Trước tòa, P. phủ nhận mối quan hệ bất chính với vợ H., cho rằng H. ghen tuông mù quáng, nghi ngờ không có căn cứ, vô cớ đâm P. nên mới dẫn đến việc P. dùng dao đâm lại. Tuy nhiên, căn cứ vào lời khai của vợ H. tại CQĐT và lời khai của những nhân chứng khác, mối quan hệ bất chính đó là có thật. HĐXX đã xử phạt H. 15 tháng tù cho hưởng án treo về tội cố ý gây thương tích (TAND tỉnh Bà Rịa- Vũng Tàu xử 15 tháng tù). P. bị xử 24 tháng tù (cấp sơ thẩm xử 18 tháng), buộc bồi thường cho H. 60 triệu đồng.

Phiên tòa hôm ấy cũng không thấy vợ H. đến dự.

Lời kết

Sinh mạng con người là vô giá. Không ai chấp nhận hành vi dùng bạo lực để giải quyết mâu thuẫn, càng không đồng tình với việc dùng hung khí để thanh toán “đối thủ”, bảo vệ hạnh phúc gia đình. Nhưng xét đến tận cùng của vụ án, hai bị cáo N. và H. cũng chỉ là nạn nhân của lòng tham lam, sự ích kỷ, thiếu thủy chung của vợ - chồng họ. Và vì thế, những người không bị buộc phải đưa vào vòng tố tụng hôm nay - như anh G. và vợ H., liệu có thể nào thanh thản, bình yên khi đối diện với các con và tòa án lương tâm của chính mình?

Theo Tố Trâm (Người Lao Động)

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.