Hoài Linh: "Tôi tin vào số phận"

12/12/2005 11:19 GMT+7

Đúng dịp Noel năm nay, danh hài Hoài Linh sẽ thực hiện liveshow có chủ đề "Ru lại câu hò" tại sân khấu Lan Anh. Dù đang vào giai đoạn nước rút để hoàn tất chương trình, anh vẫn dành thời gian để trò chuyện về những kỷ niệm vui buồn của cuộc đời người nghệ sĩ mà anh từng nếm trải.

* "Ru lại câu hò" là một chủ đề thoạt nghe không có chút gì hài hước của một liveshow hài. Anh nói gì về điều này?

- Chương trình của tôi mà không có chất hài thì quá là "bi kịch" phải không. Tôi dám khẳng định sẽ có nhiều "pha tung hứng" đầy bất ngờ và thú vị trong chương trình này. Nhưng sở dĩ tôi đặt cho nó cái tên giàu chất thơ bởi vì tôi muốn nhớ lại cái thuở hàn vi của mình.

* Vậy thuở thiếu thời của anh có điều gì đáng nhớ?

- 8 tuổi, tôi và gia đình từ Nha Trang chuyển về sống ở một vùng kinh tế mới tại Long Khánh (Đồng Nai). Từ đó cho đến khoảng 14 tuổi, mỗi ngày tôi phải đạp xe 15km để đến trường. Từ 15 tuổi đến 18 tuổi, tôi còn lao vào việc đồng áng như một anh nông dân chính hiệu. Đây là giai đoạn để lại nhiều kỷ niệm nhất trong tôi. Tôi thành công trong nhiều vai nông dân cũng nhờ vốn sống được tích lũy vào lúc này.

* Trong cái cơ cực của cuộc đời khi ấy, anh mơ ước điều gì?

- Nói ra chắc mọi người nghĩ tôi đang hài, chứ kỳ thực ước mơ tuổi thơ của tôi là được trở thành thầy giáo. Tôi đã cố gắng học hành thật tốt nhưng cuộc sống khó khăn nên đành gác lại điều mình mong muốn.

* Cho đến khi nào thì anh bước chân vào nghiệp diễn?

- Năm 1989, tôi trở về Nha Trang. Do lúc đi học tôi có tham gia ca hát nên mạnh dạn đăng ký tham dự cuộc thi Giọng hát hay thành phố Nha Trang và đoạt giải nhì. Sau đó, tôi gia nhập đoàn Ca nhạc dân tộc Ponaga với tư cách ca sĩ chuyên hát dân ca.

* Lúc đó, có những ai biết đến nghệ danh Hoài Linh?

- Dĩ nhiên là chưa nhiều vì tôi vẫn là một diễn viên phụ của một đoàn hát tỉnh lẻ. Đến khi tôi hoạt động nghệ thuật trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại, nghệ danh Hoài Linh mới được đông đảo công chúng biết đến. Thoáng đó mà đã 10 năm bước chân vào sân khấu.

* Anh có được cho mình điều gì trong suốt chừng ấy năm lăn lộn với nghề?

- Tôi hơi duy tâm nên quan niệm rằng mình sẽ nhận lại đủ những gì mình cho đi. Tôi thành công, ngoài tài năng còn có nhiều may mắn. Điều may mắn đến được với tôi có lẽ nhờ tôi có cái tâm trong sáng.

* Bà xã anh phản ứng thế nào khi anh thường đóng các vai giả gái?

- Tôi và vợ tôi cùng size nên những bộ áo dài tôi mặc trên sân khấu là của bà xã tôi đấy. Thỉnh thoảng, cô ấy có góp ý nếu thấy vai diễn tôi đóng chưa đạt. Vợ tôi là một phụ nữ tinh tế. Cô ấy luôn hiểu và động viên khi tôi gặp khó khăn. Cô ấy rất quan trọng với tôi.

* Anh thường chứng tỏ tình yêu của mình thế nào?

- Tôi thường trở về nhà bất ngờ sau những chuyến lưu diễn dài và mang theo những món quà lạ cho bà xã. Tôi nghĩ, hôn nhân rất cần những cảm giác mới mẻ và lạ lẫm.

* Đi diễn xa nhà quanh năm, anh nghĩ sao nếu vợ anh có những phút ngoài vợ ngoài chồng?

- Tôi luôn tin vợ tôi và cũng tin vào số phận. Nếu chuyện đó xảy ra, tôi chấp nhận vì số tôi không may mắn.

Theo Thể Thao Ngày Nay

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.