Sau cơn bão

22/12/2006 09:11 GMT+7

Tôi vào Vũng Tàu theo chồng được gần 10 năm nhưng vì chúng tôi ở nhà trọ nên chỗ ở không ổn định. Cũng vì vậy, tôi không mấy tin vào chuyện có tình làng nghĩa xóm. Điều đó chỉ có thể có ở quê hương, với xóm làng toàn anh em dòng họ quây quần.

Tôi bán rau ở chợ xép, còn chồng tôi đi làm ăn xa ở Sài Gòn, lâu lâu anh ghé về đưa tiền nuôi con rồi lại đi. Đầu năm học này tôi dời về mướn nhà ở một con hẻm nhỏ gần
Trường tiểu học Quang Trung để cả 2 đứa con tôi, đứa lớp 5, đứa lên lớp 1 đều có thể tự đi về được khi mẹ mắc bận.

Sáng đó, khi cơn bão số 9 vào, mấy mẹ con tôi còn đang ôm nhau ngủ. Nghe mưa gió ào ào, tôi choàng tỉnh dậy. Rồi gió mạnh hơn, mái nhà nhỏ của tôi dập dềnh như sóng. Các con tôi bíu chặt lấy mẹ hoảng sợ. Tôi vơ vội một ít quần áo và vài thứ đồ dùng cho vào một cái túi xách. Ào! Ào! mái nhà dềnh mạnh hơn... Tiếng động ầm ầm hỗn loạn. Choang! Một cây xà gồ thép rớt trước mặt, đồng thời trời sáng choang. Mái nhà tôi đã bay mất. Mưa tràn vào nhà như trút. Tôi ấn 2 đứa con chui xuống chiếc giường nhưng nước chan hòa cùng cành cây gẫy răng rắc làm tôi hoảng sợ. Không kịp nghĩ ngợi, tôi nách cả 2 đứa con và túi đồ lao ra ngoài. Gió như muốn nhấc bổng cả mẹ con tôi lên. Hú vía! Đã sang được nhà bác Hai ở kế bên. Tôi đập cửa và hét to. Bác Hai nghe tiếng mẹ con tôi liền ra mở cửa. Một luồng gió cùng nước mưa tạt vào nhà. Chật vật lắm cả tôi và bác mới có thể đóng lại được cửa trước cơn gió điên cuồng.

Cả 3 mẹ con tôi cùng giỏ đồ đều ướt sũng. Bác Hai nhanh nhẹn cởi quần áo ướt cho 2 con tôi rồi ủ chúng vào chăn ấm trên giường. Bác giục tôi thay đồ của bác để khỏi cảm lạnh. Tôi nghẹn ngào không biết phải cám ơn bác như thế nào vì từ hồi về đây đến giờ, chẳng bao giờ tôi sang nhà bác chơi. Khi bão tan thì 2 đứa con tôi đã bận những bộ đồ rộng rinh của 2 đứa con bác và chúng đang nghịch đùa vui vẻ cùng nhau... Ngớt mưa, bác Hai hô hào chồng cùng 2 ông hàng xóm nữa sang lợp lại căn phòng trọ cho tôi, mặc dù ông chủ của căn nhà thuê đó chiều mới tới. May mà tôn bay ra một quãng vẫn còn. Không phải nhà mấy bác vẹn nguyên gì, cũng hư hỏng chút chút nhưng không đến mức nặng nề như nhà tôi nên tôi được ưu tiên trước. Tuy nhiên vì đồ dùng trong nhà hỏng hết nên mẹ con tôi còn phải ăn cơm ké bác Hai đến 3 ngày sau. Tôi nói với bác rằng mẹ con tôi tự lo được, rằng cũng nhiều nhà phải ăn mì tôm chứ đâu riêng gì tôi, nhưng bác Hai cười hồn hậu: “Mẹ con mày đừng ngại, chồng đi xa, giờ không dựa hàng xóm thì dựa ai? Tao chỉ giúp lúc ngặt chứ có giúp cả đời đâu mà lo”.

Hôm nay thì mẹ con tôi đã trở lại sinh hoạt gần như bình thường. Sách giáo khoa các cháu phơi đã khô, tập vở đã được tặng cho thay mới. Dù là hộ tạm trú, tôi vẫn được
phường kêu nhận gạo và tiền trợ cấp. Chồng tôi về, vô cùng cảm động vì vợ con vẫn yên ổn trong sự đùm bọc của bà con lối xóm. Riêng tôi, cơn bão đã làm tôi thay đổi hoàn toàn nhận thức. Lâu nay tôi cứ mặc cảm thân phận mình nghèo nên luôn có thái độ xa lánh mọi người. Bây giờ thì tôi biết vẫn còn rất nhiều người tốt sẵn sàng nhường cơm xẻ áo cho mẹ con tôi lúc hoạn nạn.

Cám ơn bác Hai, cám ơn những người hàng xóm tốt bụng! Cơn bão đem tới rất nhiều mất mát đau thương nhưng nó cũng cho tôi cảm nhận mới để tôi có niềm tin nhiều hơn vào cuộc sống còn lắm khó khăn này. Tôi cũng sẽ dạy các con biết mở lòng ra để cho và nhận, để được yêu thương và san sẻ. Hình như sau cơn bão, bầu trời trong tôi sáng hơn.

Hồ Thị Thơm
(Khu phố 2, P.9, TP Vũng Tàu)

“Đem mọi người đến gần nhau hơn” - diễn đàn mới trên Thanhnien Online

Với mục tiêu tạo sự thân thiện trong quan hệ xã hội, giúp mỗi cá nhân nâng cao sự tự tin, tạo lập lòng tin nơi những người xung quanh, Thanhnien Online phối hợp cùng nhãn hàng sing-gum Doublemint mở Diễn đàn với chủ đề “Đem mọi người đến gần nhau hơn”. Đây là nơi dành cho bạn đọc chia sẻ, đóng góp ý kiến... xung quanh nội dung mang mục tiêu trên.  

Bạn đọc có thể tham gia viết bài với nhiều góc độ khác nhau trong nhiều lĩnh vực. Từ cách xử sự giữa những người thân trong cùng gia đình, mở rộng ra là các mối quan hệ, đối kháng giữa mọi người trong công việc, cơ quan, đến ngoài xã hội...

Theo dự kiến, diễn đàn sẽ mở trong thời gian 9 tuần, kể từ 6/11/2006. Mỗi tuần, Ban tổ chức sẽ chọn ra một bài viết hay và thiết thực nhất để trao thưởng với trị giá giải thưởng là 1 triệu đồng/giải. Kết thúc diễn đàn sẽ là một buổi bàn tròn trực tuyến trên Thanhnien Online, với khách mời là những nhà xã hội học có tên tuổi trong lĩnh vực chuyên môn. Ban tổ chức hy vọng sẽ nhận được sự tham gia nhiệt tình của bạn đọc và các nhà nghiên cứu xã hội học, chuyên gia tâm lý, các nghệ sĩ…

Bạn đọc tham gia diễn đàn gửi bài viết, ý kiến về hộp mail: dengannhauhon@thanhnien.com.vn (nội dung gửi xin vui lòng gõ dấu - font chữ unicode, độ dài dưới 800 chữ).

Lưu ý: Các bài viết tham gia diễn đàn được chọn đăng trên Thanhnien Online sẽ được chấm nhuận bút. Thanhnien Online có quyền biên tập đối với các bài viết chọn đăng.

*Mời bạn đọc vào đây để xem toàn bộ bài viết tham gia diễn đàn

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.